Mẹ ơi

Lời tâm sự của một người Con nhớ da diết về Mẹ mình….

Mẹ ơi!!! Có một ngày quá Mệt Mõi và Đau Buồn, con chợt nhớ về Mẹ. Nhưng người Mẹ năm xưa của con nay không còn nữa!! Con chợt nhận ra rằng con thật
cô đơn và hụt hẫng.

Mẹ ơi!!! Con muốn nói rất nhiều với Mẹ, những lời con chưa được nói. Con muốn nói Con vô cùng cảm ơn Mẹ.Cảm ơn Mẹ đã tạo ra hình hài Con, và cho Con một mái ấm gia đình.

Con còn nhớ, hai mươi tuổi đầu Mẹ về với Ba và sống trong gia đình Nội, một gia đình quá thành kiến: Cô và Nội không biết quí trọng Mẹ. Nội trở nên ích kỷ bởi tình thương của Ba dành cho Mẹ quá nhiều. Nội kiệm lời với Mẹ, lạnh nhạt và rất vô tâm . Cô của Con là một phụ nữ đẹp và sang trọng, thế mà Cô luôn ganh tỵ với Mẹ bởi Mẹ từ sắc đẹp đến Công Dung Ngôn Hạnh luôn có đủ. Cô dùng uy quyền để mang đến cho Mẹ những trận đòn roi khốc liệt, nhưng vô cớ. Ba rất thương Mẹ, nhưng là một người con có hiếu với Nội và đã từng chịu ơn cưu mang, chăm sóc của Cô từ khi Ông Nội qua đời.

Ba không bao giờ dám phản kháng những lúc Cô hành hạ Mẹ, Ba luôn hứng chịu những trận đòn thay cho Mẹ.

Mẹ ơi!!! Những lúc Mẹ bị đòn không có Ba bảo vệ Mẹ. Con đau buồn lắm, con nhìn Mẹ mà không làm gì được để cứu Mẹ. Con cũng không nói ra được bất cứ lời gì để an ủi Mẹ cả.

Mẹ ơi!!! Con khờ quá. Con giận con lắm. Tại sao Con không làm cái gì đó để cho Mẹ bớt buồn !!! Tại con còn quá nhỏ và lại không biết bộc lộ tình cảm với Mẹ.

Mẹ ơi!!! Con quý trọng Mẹ lắm, Mẹ đau và vất vả như vậy, nhưng Mẹ không nghe lời khuyên của bạn bè: vứt bỏ gia đình này, ra đi để tìm một cuộc sống vui và tốt đẹp hơn. Mà Con nghĩ Mẹ dư có điều đó. Nhưng Mẹ vẫn ở mãi trong nhà Nội, Con biết đó là vì chúng Con.

Mẹ muốn giữ vững mái ấm gia đình nhỏ này, Mẹ muốn cho chúng Con có đủ đầy Cha lẫn Mẹ, để cuộc sống tâm linh của chúng Con được phát triển tốt đẹp. Và năm đó, sự nghèo khổ ập đến gia đình mình.

Mẹ ơi!!! Con vẫn còn nhớ rất rõ. Con nhớ Mẹ làm việc suốt ngày nhưng Con không thấy Mẹ ăn. Mẹ còn dạy chúng con rằng nên để phần thức ăn cho Nội trước vì Nội lớn tuổi. Ba phải được ăn đủ để có sức làm việc. Tụi Con và Mẹ chỉ có những buổi ăn ”thiếu”. Rồi Mẹ đột ngột ngã quỵ. Mẹ ói ra máu thật nhiều. Sau vài tháng chống chọi với Cơn Lao Phổi – xuất huyết .Mẹ của Con quá mệt mõi và gầy gò. Mẹ kiệt sức lắm rồi.

Mẹ ơi!!! Mẹ vĩnh viễn rời khỏi đời Con… từ ấy.

Mẹ ơi!!!

Mẹ ở trên Trời có nghe Con nói với Mẹ không? Con muốn nói: ”Con thương Mẹ nhất đời. Xin hãy tha thứ những lỗi lầm mà đứa con khờ dại đã vô tình làm Mẹ tổn thương.”

https://hoasaigon.com.vn/hoa-tuoi/y-nghia-cac-loai-hoa/hoa-hong-trang-trong-vong-hoa-chia-buon-noi-len-dieu-gi.html

Mẹ ơi! Con đặt hoa Hồng Trắng cạnh hình Mẹ,… Từ nay con sống bơ vơ giữa cõi đời… Mẹ của Con…

NTN-Blog

Recommended Posts

No comment yet, add your voice below!


Add a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *