Chúng ta được hiện hữu trên cõi đời này đó là nhờ công ơn sanh thành của cha và mẹ. Nhưng cũng không phải ai ai có diễm phúc được sống trọn đời bên mẹ cha. Có những người suốt đời muốn được gọi tiếng “Cha ơi” nhưng chưa bao giờ đạt, có những người gắn liền cuộc hành trình tìm cha với cả cuộc đời mình. Mỗi người, mỗi gia đình đều có những hoàn cảnh khác nhau, cho nên ký ức và cảm nhận của từng người về cha mình cũng khác nhau.
Cô bạn nhỏ của tôi luôn xem cha là Thần Tượng trong đời Cô. Cô rất hãnh diện với bạn bè vì Cô có một người cha tài giỏi và là một người Thầy rất Đạo Đức, Tinh tế. Trong những lúc trò chuyện, Cô nói dăm ba câu thì nhắc đến cha mình. Ký ức về người cha tuyệt vời luôn in sâu vào lòng Cô. Cha là nguồn sống để Cô mỡ rộng trái tim yêu thương.Tuổi thơ của Cô được cha đồng hành, Cô hạnh phúc lắm. Dù Cô hiểu không ai sống quá một lần nhưng Cô luôn cảm thấy lẻ loi và hụt hẫng từ lúc cha lìa xa cõi đời. Nếu có một điều ước, Cô sẽ ước được một lần sống cạnh cha.
Ngày đó, đất nước tôi còn nghèo lắm. Kiếm được một buổi cơm đầy đủ cho các con là niềm hạnh phúc của cha mẹ. Có những kỹ sư thất nghiệp sẵn sàng làm công việc đổ rác. Có những cô giáo vì đồng lương quá thắp để đánh đổi lấy bát cơm nuôi cả nhà mà đành làm người giúp việc cho gia đình học trò mình…
Một buổi trưa sau giờ tan học, tôi ghé vào nhà thăm đứa bạn đã nghĩ học 2 hôm rồi. Bước vào sân nhà, tôi gặp một bác trông rất xốc vác nhưng hốc hác, quần áo vá tươm. Tôi cuối đầu chào, nhưng không biết xưng hô như thế nào. Tôi chạy lại gần bạn để biết người đó là ai mà biết cách chào hỏi. Bạn đáp: “Vô nhà chơi, đó là bác đạp xích lô”. Bác ấy nhìn tôi rồi lặng lẽ ra đi, khẽ gật đầu nhè nhẹ.
Mấy tháng sau, bạn tôi bỏ học. Đâu đó nói rằng: “Bạn tôi không chịu nổi cảnh túng thiếu, và không chấp nhận mặc cảm người cha từng là một kỹ sư giờ là một bác đạp xích lô. Bạn tôi đã đi theo những người hứa hẹn mang đến sự giàu sang sung sướng ở cái tuổi 15-16 vẫn chưa hiểu sự đời.”
Tôi không có dịp gặp lại bạn, nhưng tôi vẫn nghe ngóng tin bạn: Bạn khổ nhiều hơn an, bạn buồn nhiều hơn vui. Một cánh hoa nơi phong trần tránh sao bão táp.
Ở nơi xa nào đó, tôi muốn nói với bạn rằng tôi hiểu và mọi người luôn thông cảm vì mặc cảm bạn không thể quay về nhà. Hãy mạnh dạn về với cha. Tôi tin chắc cha của bạn sẽ tha thứ sự nông nổi của bạn. Cha của bạn là một người cha cao quí đã vứt bỏ mặc cảm tìm đồng tiền lương thiện để nuôi sống bạn.
Nhà tôi nghèo lắm, mà số thành viên thì rất đông. Cha nuôi cả gia đình, phụng dưỡng Bà Nội và chăm lo cho Chú. Các Anh Chị tôi đang độ tuổi lớn, nên lúc nào cũng… thèm. Cho nên chúng tôi được xếp vào dòng họ “Cao”, toàn thân là xương mà không có mỡ.
Cha nghèo nhưng cha làm tròn chữ Nhân Nghĩa: Cha luôn vui đùa, phụ giúp Mẹ. Cha là người con chí hiếu với Nội. Là người anh cả nhân hậu và bảo bọc em mình từ khi ông Nội qua đời. Cha lo cho chúng tôi ăn học thành tài.
Nói về ơn sinh thành, công ơn ấy không sao trả nổi. Nói về sự cảm ơn, mỗi ngày tôi đều nói lời cảm ơn với Cha. Nhưng có 3 điều lớn nhất mà Tôi rất tự hào…
Cảm ơn cha luôn ở bên cạnh Mẹ và các con. Mẹ tôi tươm tất nhưng không kiêu sa lộng lẫy như các bạn cùng lứa. Không vì sự sa sút mà Cha phụ bạc Mẹ và bỏ rơi chúng tôi như những câu chuyện luôn xảy ra trong xã hội.
Cha tròn đủ Nhân -Nghĩa -Lễ-Trí -Tín. Gương hy sinh cũng như lời dạy bảo của Cha đã đun đúc tôi cố gắng trở thành Bác Sĩ để có thể chăm sóc sức khỏe cho Cha Mẹ và đó cũng là miền tự hào của Cha.
Cảm ơn Cha đã dạy cho tôi không làm đau động vật, tôi đã đạt được chữ Nhất trong cuộc đời. Ngàn lời cảm ơn Cha, người Cha tuyệt vời của Tôi.
NTN chân thành cảm ơn các bạn đã sáng tác các bài hát rất giá trị và hình ảnh đẹp về Cha.
NTN Blog
No comment yet, add your voice below!